SME ký sự: Khi công ty không còn là nhà, mà là chốn kêu ca

Những bài học, câu chuyện, và trải nghiệm đúc kết từ hành trình tư vấn cho doanh nghiệp và phát triển bản thân của Mr. Thắng Huỳnh - CEO & Business Consultant tại Talent Brand Vietnam

QUẢN TRỊ DOANH NGHIỆP

3/11/2025

Có một công ty trong ngành sản xuất và thương mại thời trang đã có hơn 14 năm hoạt động. Trong những năm tháng đó, đặc biệt là những năm tình hình kinh doanh tốt đẹp, không khí trong công ty thật sự ấm áp. Nhân viên hay nói với nhau rằng “công ty như ngôi nhà thứ hai”, nơi họ cùng chia sẻ niềm vui và những kỷ niệm đẹp.

Nhưng khi dịch ập đến, công ty gặp khó khăn, phải cắt giảm nhân sự, thay đổi hướng sản phẩm, và tài chính cũng eo hẹp hơn. Những người nghỉ việc thì lặng lẽ rời đi, còn người ở lại bắt đầu than phiền: “Làm nhiều mà lương chẳng tăng”, hay “Cố làm rồi kiếm chỗ khác, chứ công ty chắc không trụ được lâu đâu”.

Khi trò chuyện với anh CEO, mình thấy tình hình không hẳn bi quan như vậy. Anh chia sẻ rằng công ty đang tinh gọn lại hoạt động, chuẩn bị cho một hướng đi mới sau vài năm thử nghiệm. Anh muốn mọi người cùng nỗ lực để vượt qua giai đoạn này, nhưng lại cảm nhận được sự thiếu đồng lòng từ đội ngũ. Anh ví von công ty mình như "cơ thể cứ nằm im, dù cái đầu đang rất muốn đứng dậy”.

Từ góc nhìn cá nhân (kèm thêm chút kiến thức về tâm lý), mình nghĩ có một vài nguyên nhân có thể đang âm thầm ảnh hưởng tới doanh nghiệp này mấy năm qua.

Thứ nhất, khi xét về tâm lý thì thay đổi đang làm cho mọi người bất an

Cụ thể là cảm giác không chắc chắn. Cắt giảm nhân sự, đổi hướng kinh doanh, tài chính khó khăn là những điều khiến môi trường làm việc trở nên bấp bênh. Ai cũng lo cho công việc, gia đình, và tương lai của mình, nên dễ sinh ra tâm lý dè chừng.

Rồi khi đồng nghiệp thân thiết nghỉ việc, những mối quan hệ tốt đẹp trong công ty cũng dần phai nhạt. Người ở lại cảm thấy cô đơn hơn, không còn thấy công ty là “nhà” như trước.

Và lúc đó, nếu những thay đổi lớn không được giải thích rõ ràng, nhân viên dễ nghĩ rằng mình bị bỏ rơi hay không được tôn trọng. Họ bắt đầu nghi ngờ khả năng của lãnh đạo trong việc đưa công ty vượt khó.

Ở góc độ doanh nghiệp, nguyên nhân đầu tiên có thể là do thông tin chưa rõ ràng.

Khi công ty gặp khó mà không chia sẻ cởi mở với nhân viên, họ dễ hoang mang, tự suy diễn, thậm chí lan truyền những điều tiêu cực.

Lúc này, nhân viên cũng cần sự quan tâm, nhưng có thể sự quan tâm của doanh nghiệp chưa đủ. Trong lúc áp lực công việc tăng, nếu lãnh đạo chỉ chú trọng vào kết quả mà quên hỏi han, động viên nhân viên, họ sẽ thấy mình không được trân trọng (đặc biệt là so với trước đây, khi mọi chuyện còn tốt đẹp)

Đó còn là chuyện của niềm tin. Khi công ty liên tục thay đổi mà không cho nhân viên thấy hướng đi bền vững, họ sẽ mất niềm tin và dễ nghĩ đến việc rời đi khi có cơ hội.

Ở vai trò lãnh đạo, chủ doanh nghiệp cũng có trách nhiệm trong chuyện này.

Có thể anh ấy chưa giao tiếp chưa trọn vẹn, chưa tìm được cách truyền đạt sao cho mọi người hiểu và tin vào các quyết định của mình.

Là lãnh đạo, anh ấy mang rất nhiều áp lực, và mãi lo cho định hướng công ty, ạnh có thể đã chưa đủ gần gũi với tập thể. Nếu lãnh đạo chưa thật sự thấu hiểu áp lực của nhân viên, họ sẽ khó cảm nhận được sự đồng hành từ cấp trên.

Về chuyện tầm nhìn, không phải là lãnh đạo chưa có hay chưa rõ, mà là nhân viên cần thấy bức tranh tương lai của công ty để yên tâm gắn bó. Nhưng nếu điều đó chưa được truyền đạt tốt, họ sẽ hoài nghi về khả năng phục hồi và phát triển của công ty.

Giải pháp là gì?

Mình xin phép đưa ra vài ý tưởng, hy vọng có thể giúp công ty này – và cả những doanh nghiệp tương tự – vượt qua giai đoạn khó khăn khi tổ chức đang muốn chuyển mình nhưng nhân sự chưa đồng lòng.

Thứ nhất, hãy giúp mọi người yên tâm hơn bằng cách:
  • Chia sẻ chân thành: Hãy thường xuyên cập nhật tình hình công ty, dù tốt hay chưa tốt, để mọi người hiểu rõ. Có thể tổ chức nhưng buổi họp nhỏ, hỏi han ý kiến, để nhân viên thấy mình được lắng nghe.

  • Kết nối lại đội ngũ: Một buổi gặp gỡ nhẹ nhàng hay những hoạt động nhóm đơn giản cũng có thể giúp mọi người gần nhau hơn, chia sẻ với nhau, lấy lại tinh thần đồng đội.

  • Đảm bảo công bằng và rõ ràng: Các chính sách lương thưởng, khen phạt dù có thay đổi hay điều chỉnh đều phải được truyền đạt rõ ràng minh bạch, ai cũng muốn thấy nỗ lực của mình được ghi nhận, đặc biệt là lúc khó khăn.

Thứ hai là phong cách lãnh đạo. Sếp có thể thử thay đổi một chút như:
  • Nói chuyện gần gũi hơn: Tạm gát những áp lực ở tầm cao, sếp có thể đến gần để lắng nghe, chia sẻ ý tưởng rõ ràng từ phía trên và khích lệ mọi người bằng sự chân thành.

  • Thấu hiểu thêm một chút: Hãy dành thời gian trò chuyện, hỏi thăm nhân viên để hiểu họ đang lo gì, cần gì. Dù có thể công ty vẫn chưa đủ điều kiện để đáp ứng, một chút quan tâm nhỏ cũng có thể tạo nên sự khác biệt lớn

  • Là người dẫn đường rõ ràng: Hãy kể cho nhân viên nghe về kế hoạch sắp tới của công ty (theo cách dễ hiểu), để họ thấy mình là một phần trong đó và cùng nhau phấn đấu.

Nói đi cũng phải nói lại, trong chuyện này cũng cần có cả trách nhiệm của từng thành viên. Để tất cả mọi người cùng góp sức, thì mình nghĩ mỗi người nên:
  • Kiên nhẫn một chút: Chúng ta đều hiểu là giai đoạn này không dễ, nhưng nếu từng thành viên tin tưởng và đồng hành cùng công ty, mọi thứ sẽ dần tốt lên.

  • Làm việc hết mình: Mỗi người cố gắng hoàn thành tốt công việc, đó cũng là cách giúp công ty vững vàng hơn.

  • Thẳng thắn chia sẻ: Có gì băn khoăn, hãy nói với lãnh đạo để cùng tìm cách giải quyết, thay vì giữ trong lòng hay than phiền với nhau.

Thắng tin rằng trong lúc khó khăn, điều quan trọng nhất là lòng tin và sự đồng lòng của tập thể, dù nhỏ hay lớn. Khi mái nhà chung không còn ấm áp mà trở thành nơi để kêu ca, đó là lúc cả hai phía công ty và nhân viên cần ngồi lại, nhìn nhận và cùng tìm cách vượt qua. Còn nếu gặp khó mà rời bỏ thì đó không phải là “nhà – home” mà là “nhà nghỉ”

-TaxPro sưu tầm-

Bài đọc liên quan